Nội dung chính
Nghệ sĩ Bo Bo Hoàng: Người giữ lửa tuồng cổ
Trong một buổi gặp gỡ tại Hội Sân Khấu TP HCM, chúng tôi đã có cơ hội trò chuyện với nghệ sĩ Bo Bo Hoàng, một biểu tượng của sân khấu tuồng cổ. Ở tuổi ngoài 70, bà vẫn đều đặn đi hát chầu cúng đình, giữ lửa cho nghệ thuật truyền thống.

Nghệ sĩ Bo Bo Hoàng
Bo Bo Hoàng – “Nữ quái kiệt” của sân khấu tuồng cổ
Nghệ sĩ Bo Bo Hoàng là người từng đoạt Huy chương vàng danh giá giải Thanh Tâm năm 1965. Gần 60 năm trôi qua kể từ thời khắc vàng son ấy, bà vẫn “cháy” trên từng tấm chiếu hát, từng đêm chầu đình, như một chiến binh bền bỉ không mỏi mệt vì tình yêu với sân khấu cải lương tuồng cổ.
Bà cho biết, mình sẽ đi hát chầu ở nhiều nơi từ khi TP HCM sát nhập thêm Bà Rịa – Vũng Tàu và Bình Dương. “Vậy là mình dù có đi diễn cúng lễ Kỳ yên dù ở xa thì bây giờ cũng nằm trong địa bàn TP HCM sau khi Bà Rịa – Vũng Tàu, Binh Dương đã sát nhập vào TP HCM” – bà cười thật tươi.
Bo Bo Hoàng và cột mốc đáng nhớ của giới tuồng cổ
Giải Thanh Tâm dành cho nghệ sĩ sân khấu cải lương là cột mốc vinh quang của nhiều nghệ sĩ tài danh, với bà giải thưởng này còn là dấu ấn khẳng định tài năng và tâm huyết. Trong thời kỳ mà nghệ sĩ tuồng cổ ít được vinh danh hơn các đồng nghiệp cải lương, chiến thắng của bà được xem là một cột mốc đáng nhớ cho giới tuồng cổ.

Nghệ sĩ Bo Bo Hoàng và NSƯT Vũ Linh
Vai thích nhất trong chương trình “Làn điệu phương Nam”
Cách đây không lâu, bà tham gia vở “Bà bầu liều mạng” của đạo diễn Thanh Hiệp tại Nhà hát Thành phố. “Vai bà bầu đi tìm những anh kép trẻ để thế vai khi ngôi sao bỏ sân khấu, rồi bất ngờ phát hiện anh nhắc tuồng của đoàn hát rất hay, thế là có người hóa thân vai chánh, bà bầu quá liều nhưng lại làm nên chuyện. Vở này Thanh Hiệp sáng tác và đạo diễn, là vai tôi thích nhất trong chương trình “Làn điệu phương Nam” diễn tại Nhà hát TP do Sở VHTT TP HCM thực hiện” – NS Bo Bo Hoàng kể lại.
Tiếp tục lửa nghề vì cái tâm
Không danh vọng, không cát-sê lớn, không truyền thông vây quanh, bà diễn vì nghề, vì cái tâm của người nghệ sĩ truyền thống.
“Giờ hiếm có ai nhớ đến mình nữa nhưng tôi không buồn. Còn đi được, còn hát được, tôi vẫn đi. Có lần mưa dầm cả đêm, sân khấu dựng bằng tre rớt cây màn, tôi vẫn hát tới hết tuồng. Mấy em diễn viên trẻ thương, nói “má ơi, má hát vậy tụi con mới thấy nghề của mình nó đẹp làm sao, vậy là đủ hạnh phúc rồi” – bà cười, mắt long lanh.
NSND Đinh Bằng Phi nhận xét
“Bo Bo Hoàng – một người giữ lửa chân thành, không cần ánh hào quang, nhưng đủ để soi rọi cả một góc trời tuồng cổ Việt Nam”.