Ở tuổi 50, một người phụ nữ đến từ Chiết Giang, Trung Quốc, đã chọn cho mình một lối sống khác biệt so với nhịp sống hối hả của thế giới hiện đại. Thay vì tích tụ nhiều tài sản và trang trí ngôi nhà của mình bằng những món đồ không cần thiết, bà đã quyết định sống một cuộc sống tối giản, loại bỏ tất cả những gì không cần thiết và chỉ giữ lại những thứ thực sự quan trọng.

Ngôi nhà của cô Quin không có sofa, TV, bàn cà phê kiểu mẫu hay những món đồ trang trí không cần thiết. Thay vào đó, chỉ có một chiếc bàn gỗ mộc mạc, vài chậu cây xanh tự tay chăm sóc và một không gian để thở đúng nghĩa. “Tôi không cần ngôi nhà đẹp để chụp ảnh,” cô nói. “Tôi cần một ngôi nhà để thở.”

Mỗi vật dụng trong căn nhà của cô đều có lý do để tồn tại. Không có ngăn kéo đầy phụ kiện dự phòng, không có tủ đựng đồ gia dụng chất kín. Mỗi thứ đều được chọn lựa kỹ, sử dụng thường xuyên và cất gọn sau mỗi lần dùng xong. Cô không muốn tích đồ và thay vào đó, sử dụng một chiếc giá gỗ nhỏ để phân loại gọn gàng mọi vật dụng trong bếp. Những hộp nhựa đựng bánh kẹo, túi đựng gia vị, thậm chí cả bàn ăn lớn đều bị cô loại bỏ vì “càng nhiều đồ, càng khó thở”.

Lối sống tối giản của cô không phải là lạnh lẽo mà ấm áp theo cách riêng. Căn nhà của cô không trống rỗng mà được trang trí với những thứ thật sự cần thiết và có ý nghĩa. Một chiếc ga giường vải thô đã cũ nhưng sạch sẽ, dễ giặt và luôn thơm nắng. Một chiếc bàn làm việc gấp gọn, có thể cất vào góc khi không dùng. Ban công nhỏ, đủ chỗ trồng vài luống hành, chậu bạc hà, một cây quýt mini.

Cuộc sống của cô không “chạy đua” với nội thất, không làm bảo mẫu cho đồ đạc. Thay vào đó, cô chọn làm người giữ nhịp sống cho chính mình. Mỗi ngày, cô quét nhà, tưới cây, gấp ga giường và đọc sách buổi tối – không TV, không mạng xã hội, không quảng cáo làm phiền.

Tối giản không chỉ là phong cách sống mà là kỹ năng sống ở tuổi 50+. Lối sống của cô giống như một cuộc “dọn dẹp vật lý”, nhưng sâu hơn là một cách để thanh lọc tâm trí. Mỗi món đồ bị loại bỏ là một lần buông xuống gánh nặng vô hình. “Lúc trẻ tôi thích rong chơi, giờ tôi thích nhà như cái vỏ yên tĩnh để trái tim mình thở”.

Cô không chống lại sự hiện đại nhưng không muốn bị cuốn vào vòng xoáy tiêu dùng không điểm dừng. Và đó là lý do cô không sắm TV, không mua thêm kệ, không để đồ trang trí chỉ để nhìn cho đẹp. Những điều “cổ lỗ sĩ” lại đem lại cuộc sống chân thực hơn.

Nhiều bạn trẻ hôm nay mê decor, mê nhà đẹp như studio, nhưng cũng mệt mỏi với việc lau dọn không ngừng. Ngôi nhà của cô là một đối cực đáng suy ngẫm. Không tủ TV treo tường – chỉ có một kệ sách nhỏ bên cửa sổ. Không đèn trần cầu kỳ – chỉ có ánh sáng tự nhiên và đèn bàn cũ. Không decor theo trend – mà là thứ thật sự cần cho nhịp sống hàng ngày.

Ở tuổi 50, sự sang trọng không nằm ở đồ đạc – mà ở sự nhẹ nhàng trong tâm trí. Có thể bạn không sống trong một căn nhà tối giản như cô, nhưng bạn có thể bắt đầu bằng việc dọn một góc nhỏ trong nhà mỗi ngày, trả lại chỗ trống cho sàn nhà và ngừng mua thứ mình “có thể sẽ cần”, và chỉ giữ lại thứ “chắc chắn dùng mỗi ngày”. Bởi lẽ, khi bạn có thể biến việc “buông bỏ” thành thói quen, bạn mới thật sự sống thảnh thơi và đủ đầy.