Lòng yêu nước – Tinshowbiz.net https://tinshowbiz.net Trang tin giải trí & Showbiz Việt Nam Wed, 13 Aug 2025 09:17:59 +0000 vi hourly 1 https://wordpress.org/?v=6.7.2 Côn Đảo – nơi lưu giữ bi hùng về lòng yêu nước https://tinshowbiz.net/con-dao-noi-luu-giu-bi-hung-ve-long-yeu-nuoc/ Wed, 13 Aug 2025 09:17:57 +0000 https://tinshowbiz.net/con-dao-noi-luu-giu-bi-hung-ve-long-yeu-nuoc/

Côn Đảo – Một Nơi Thiêng Liêng Của Lòng Yêu Nước

Tôi đã có cơ hội đến thăm nhiều địa danh lịch sử, nhưng Côn Đảo luôn là một nơi đặc biệt trong tâm trí tôi. Không cần lời giới thiệu hay sắc màu tô điểm, Côn Đảo vẫn tỏa ra một sức hút riêng, khiến lòng tôi trùng xuống và tim nhói lên một niềm kính phục và biết giá trị vô vàn. Côn Đảo là nơi mà từng tấc đất, từng nắm cát, từng con sóng cũng mang trong mình một câu chuyện bi hùng về lòng yêu nước, sự hy sinh và niềm tin son sắt vào ngày mai hòa bình.

Ngày 26/7, tôi có cơ hội đặt chân lên đặc khu thiêng liêng này để tham dự Lễ tri ân các anh hùng, liệt sĩ tại Côn Đảo. Cùng hàng trăm đại biểu, người dân, cựu chiến binh và những người con xa xứ trở về, chúng tôi đã dâng nén hương thành kính tại Nghĩa trang Hàng Keo, Nghĩa trang Hàng Dương, những nơi được xem là “bàn thờ Tổ quốc” giữa biển khơi. Không thể diễn tả được cảm xúc của tôi lúc đứng lặng lẽ nghiêng mình trước những ngôi mộ – phần lớn là chưa biết tên – những người con ưu tú của đất mẹ đã ngã xuống trong bóng tối của ngục tù, trong nỗi đau không tên, để góp phần cho ánh sáng tự do được thắp lên cho hôm nay.

Những nén nhang, ngọn nến bập bùng trong gió như là hơi thở của quá khứ vọng về, nhắc nhở chúng ta rằng, để có được những ngày bình yên này, máu xương đã từng đổ xuống biết bao nhiêu. Khi ánh chiều buông xuống, tôi cảm nhận như đất trời lặng im để lắng nghe lời tri ân, để chứng kiến sự tiếp nối thiêng liêng giữa các thế hệ. Những giọt nước mắt âm thầm rơi xuống không chỉ là của nỗi đau, mà còn là của lòng biết ơn và niềm tự hào vô hạn. Bởi vì trong nơi tưởng như là chốn tận cùng ấy, lại chính là điểm khởi đầu của những điều cao cả nhất – tình yêu đất nước, lòng hy sinh vô điều kiện, và khát vọng độc lập, tự do.

Đêm xuống, tôi tham dự chương trình nghệ thuật “Côn Đảo – Bản hùng ca bất tử” – một khúc tráng ca không chỉ kể về quá khứ mà còn lay động trái tim từng người bằng sức mạnh của nghệ thuật, của âm nhạc, của những ký ức chưa bao giờ nguôi ngoai trong tâm thức dân tộc. Dưới vòm trời đầy sao, tiếng nhạc vang lên như tiếng vọng của những linh hồn anh hùng đang trở về.

Đặc biệt với ca khúc “Viết tiếp câu chuyện hòa bình”, một bài hát không quá ồn ào, nhưng từng câu từng chữ lại đào sâu vào ký ức, gọi dậy bao hình ảnh hào hùng: “Cha ông ta ngày xưa ngã xuống, để cho đời ta ngày sau đổi lấy hòa bình. Giữa khói binh ai cũng nguyện lòng hy sinh… Để cho đất nước yên vui từ đó. Để cho đỏ thắm màu cờ tự do. Để những tiếng cười vang khắp nơi từ ngày chiến thắng”.

Thật xúc động khi nghe nhiều bản hùng ca về chiến tranh, về sự hy sinh và hòa bình. Nhưng lần này, giữa không gian thiêng liêng Côn Đảo, nơi hàng vạn chiến sĩ cách mạng từng bị giam cầm, tra tấn và hy sinh, những câu hát ấy bỗng mang một chiều sâu đặc biệt. Đó không còn là ca từ – mà là lời nhắn gửi từ quá khứ, là nhịp đập của lịch sử vọng về hiện tại.

Côn Đảo không chỉ là một địa danh. Côn Đảo là ký ức, là biểu tượng, là chứng nhân. Côn Đảo là nơi lưu giữ những nỗi đau tận cùng nhưng cũng là nơi phát ra ánh sáng rực rỡ nhất của tinh thần bất khuất, nơi “tử vì sinh, mất vì còn, chịu đựng để chiến thắng”.

Xúc động khi nghĩ về những người tù không án – những người dám đứng lên vì lý tưởng cao cả dù biết rằng con đường phía trước là bóng tối nhà tù, là roi vọt, là đòn tra tấn, và có thể là cái chết không tên, không tuổi. Nghĩ về những nữ chiến sĩ kiên cường nơi “chuồng cọp” Côn Đảo, nơi họ vẫn giữ trọn khí tiết, vẫn hát giữa đau thương, vẫn tin vào ngày mai.

Và tôi cũng nghĩ đến những người trẻ hôm nay – thế hệ sinh ra trong hòa bình, lớn lên trong nhịp sống sôi động và tự do. Liệu chúng ta đã hiểu hết giá trị của hòa bình, của độc lập? Liệu chúng ta có đang viết tiếp câu chuyện của cha ông bằng hành động thiết thực, bằng ý chí vươn lên, bằng khát vọng xây dựng đất nước hùng cường?

Đi giữa đêm Côn Đảo, thấy những ngọn nến nhỏ được đặt trước mỗi phần mộ. Ánh nến lung linh soi rọi khuôn mặt trầm ngâm của những người đến viếng. Mỗi ngọn nến như là một lời hứa âm thầm – rằng chúng tôi sẽ không quên, sẽ sống xứng đáng, sẽ tiếp tục hành trình mà các anh, các chị đã khởi đầu bằng máu và nước mắt.

Nơi đây, thời gian dường như ngưng đọng. Sự ồn ào của thế giới hiện đại bị để lại phía sau cánh cổng nghĩa trang. Ở đây, chỉ có tiếng gió biển thổi qua rừng dương, tiếng lá cây xào xạc như lời thì thầm của những linh hồn bất tử. Ở đây, cảm thấy sự gần gũi với lịch sử hơn bao giờ hết – không phải qua sách vở, mà qua chính từng bước chân, từng nhịp tim, từng giọt nước mắt lặng lẽ.

Đặc biệt xúc động khi được trò chuyện với một nữ cựu tù chính trị năm xưa, nay đã ngoài 80 tuổi nhưng vẫn giữ nét cương nghị của một thời không khuất phục. Cô kể lại những ngày tháng bị biệt giam trong phòng tối, chỉ có tiếng rít của roi điện và tiếng gió biển rít qua song sắt làm bạn. Cô kể, bằng giọng đều đều, không một lời oán trách, rằng những người con gái tuổi đôi mươi năm ấy đã cắn răng chịu đựng mọi cực hình chỉ để giữ lại một điều: lòng tin. “Chúng tôi không sợ chết, chỉ sợ Tổ quốc không độc lập” cô nói, mắt nhìn xa xăm về phía Nghĩa trang Hàng Dương.

Lặng đi. Trong đôi mắt già nua ấy không chỉ là nỗi đau, mà là ánh sáng của tự do. Sự kiên cường của những người phụ nữ như cô không chỉ là biểu tượng, mà là minh chứng sống cho sức mạnh tinh thần Việt Nam. Nếu ai đó hỏi đâu là sức mạnh mềm lớn nhất của dân tộc ta, thì chính là những con người như cô – những người đã biến đau thương thành khí phách, và biến tù ngục thành biểu tượng bất khuất.

Nghe cô nói, nghĩ rằng thế hệ hôm nay có một trách nhiệm thiêng liêng: ghi nhớ và tri ân. Tri ân không chỉ là những bông hoa, nén hương vào mỗi dịp 27/7, mà còn là sự nỗ lực không ngừng trong hiện tại – xây dựng một đất nước giàu mạnh, một xã hội công bằng, một tương lai đáng sống cho mọi người dân.

Tin rằng chính từ những nơi như Côn Đảo – nơi thử thách con người đến tận cùng – đã sinh ra những giá trị vĩnh cửu. Ở đây, không chỉ thấy cái chết, mà thấy sự sống vĩnh hằng của lòng yêu nước. Không chỉ thấy ngục tù, mà thấy niềm tin mãnh liệt vào một ngày mai.

]]>
Sự kết hợp giải trí và chính trị của Trump – Hulk Hogan: Từ Atlantic City đến MAGA https://tinshowbiz.net/su-ket-hop-giai-tri-va-chinh-tri-cua-trump-hulk-hogan-tu-atlantic-city-den-maga/ Sat, 09 Aug 2025 08:51:36 +0000 https://tinshowbiz.net/su-ket-hop-giai-tri-va-chinh-tri-cua-trump-hulk-hogan-tu-atlantic-city-den-maga/

Sự kết hợp giữa Donald Trump và Hulk Hogan trong những năm 1980 tại Atlantic City đã đánh dấu sự khởi đầu của một mối quan hệ hàng chục năm giữa hai nhân vật giải trí và chính trị đình đám này. Cả hai đều nổi tiếng vào những năm 1980, Trump với tư cách là một nhà đầu tư bất động sản và ngôi sao truyền hình thực tế, còn Hogan là một đô vật chuyên nghiệp với hình tượng ‘Real American’ tương đồng với sức hút của Trump đối với người dân. Sự hợp tác của họ trong giai đoạn này đã giúp nâng cao các dự án bất động sản của Trump tại Atlantic City và củng cố vị thế của Hogan như một biểu tượng toàn cầu.

Mối quan hệ giữa hai người đã phát triển từ lĩnh vực giải trí sang synergy chính trị. Năm 2024, Hogan đã có một bài phát biểu ấn tượng tại Đại hội Quốc gia Cộng hòa, ông đã xé áo để lộ ra áo phông chiến dịch Trump-Vance và tuyên bố, ‘Hãy để Trumpamania trở nên hoang dã, anh bạn. Hãy để Trumpamania giúp nước Mỹ vĩ đại trở lại.’ Bài phát biểu này, vang vọng sự trình diễn của họ trong những năm 1980, đã trở thành một khoảnh khắc lan truyền và nhấn mạnh vai trò của Hogan như một biểu tượng của phong trào MAGA.

Trump, đến lượt, đã thương tiếc người bạn của mình qua đời ở tuổi 71, gọi ông là ‘MAGA tới cùng’ và ca ngợi bài phát biểu tại đại hội của Hogan là nổi bật. Hogan ủng hộ thương hiệu chính trị của Trump là điển hình cho sự nhấn mạnh của họ về sức mạnh, lòng yêu nước và sự trình diễn. Sự hợp tác của họ tại Atlantic City trong những năm 1980, nơi các sự kiện đô vật của Hogan đã thu hút đám đông đến các khách sạn của Trump, đã phản ánh sự liên kết chính trị sau này của họ.

Kết nối này không chỉ mang tính biểu tượng; nó phản ánh sự kết hợp chiến lược giữa giải trí và chính trị. Việc Trump được đưa vào Hội đồng Danh vọng WWE năm 2013 đã củng cố thêm sự quảng cáo chéo của các nhân vật của họ. Di sản của sự hợp tác của họ mở rộng ra ngoài tình bạn cá nhân. Bài phát biểu năm 2024 của Hogan, như hình tượng đô vật của ông trong những năm 1980, dựa vào sự trình diễn để truyền đạt thông điệp về sự kiên cường và thách thức.

Cách tiếp cận này đã gây được tiếng vang với bản sắc của MAGA, vốn dựa vào hùng biện chống cơ sở và tự quảng cáo không apologetically. Tuy nhiên, tính bền vững của những liên minh như vậy phụ thuộc vào sự tiến hóa của dư luận công, như minh chứng bằng sự tưởng nhớ rộng rãi sau cái chết của Hogan. Các nhân vật như Trump và JD Vance đã nhấn mạnh tác động của ông đối với cả đô vật và chính trị, báo hiệu sự ràng buộc sâu sắc giữa giải trí và thương hiệu chính trị trong các chiến dịch hiện đại.

Sự giao thoa của sự nghiệp Trump và Hogan minh họa sức mạnh của hình tượng trong việc định hình các phong trào chính trị. Sự hợp tác của họ trong những năm 1980 và liên kết chính trị năm 2024 đã chứng minh cách giải trí có thể khuếch đại thông điệp chính trị, tạo ra một vòng phản hồi duy trì cả ảnh hưởng văn hóa và chính trị. Khi phong trào MAGA tiếp tục, ví dụ về sự hỗ trợ không thể khuất phục của Hogan – bắt nguồn từ hàng chục năm biểu diễn và biểu tượng chung – vẫn là một lời chứng cho sự kết hợp bền chặt giữa showbiz và chính trị.

]]>